Header Ads

Viết cho người mang tâm sự

Viết cho người sắp bước vào tuổi trung niên

Chả thể nào cứ mãi ngây ngô được.

Nhưng rõ ràng, mình đã không còn trẻ.

Đã đi hết 1/2 quãng đường (hy vọng vậy), nói CHƯA có gì cũng đúng, bảo có nhiều thứ cũng chả sai.

Mình không có nhiều tài sản vật chất! Thậm chí có thể coi là quá ít ỏi khi nói đến một người như mình.

Mình có nhiều kỷ niệm cuộc đời để có thể làm một người kể chuyện. Đủ để viết một cuốn tiểu thuyết mà người đọc sẽ có nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau.

Mình cũng biết về "Luân thường, đạo lý", có thể chia sẻ về "Đạo lý làm người". Nhưng có thể mình chưa giải quyết hết được một bài toán đó là bài toán "Cuộc đời".

Mình có những “Nỗi niềm” nhưng tốt đẹp và vẫn đang từng ngày thực hiện nó.

Mình yêu cuộc sống, yêu thương mọi người theo một lối tình yêu riêng.

Mình rất yêu công việc của mình như thể say mê, tìm tòi và học hỏi.

Mình giống như dòng Hương phẳng lặng, có thuyền đi qua thì mặt nước gợn chút sóng nhỏ, nhưng rồi cũng trở về trạng thái tĩnh lặng, nhưng ẩn phía bên dưới, những dòng nước ngầm vẫn chạy đều đặn.

Mình đã có một cuộc sống đủ thăng trầm, đủ để hiểu những gì thuộc về mình và những gì không thuộc về mình để không phải cưỡng cầu.

Mình hiểu bản thân, hiểu rõ những giới hạn của chính mình, và không còn lo lắng về những giới hạn đó nữa. Nhưng mình vẫn đang từng ngày phát triển bản thân, bởi nếu không có gì đổi mới nghĩa là mình đã đứng lại. Một con người y như cũ là một người đã chết. Mình vẫn sống, chắc chắn là vậy.

Còn chặng đường sắp tới?

Cứ tiếp tục bước tới thôi. Không thể biết được ngày mai sẽ như thế nào, nên cứ tận hưởng những phút giây hiện tại. Cứ yêu thương, cứ mạnh dạn làm những việc mình muốn làm.

Không cần trở nên vĩ đại! Chỉ cần mỗi phút giây sống là mỗi phút giây có ý nghĩa!

Sống để sẻ chia và yêu thương!

Sống để tư duy (nhưng không đau khổ)!

Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy. Ta có thêm ngày nữa để yêu thương.

Viết cho người sắp bước vào tuổi trung niên

Khi mái tóc trên đầu chớm bạc

Đuôi mắt dài rạn những vết chân chim

Tôi bỗng hiểu một điều rất thật

Mình sắp sửa bước vào tuổi trung niên

BẠN ĐÃ HIỂU HẾT CHƯA?

1. Ruồi chết vì mật ngọt. Đàn bà chết vì đàn ông khéo. Đàn ông chết vì đàn bà đẹp.

2. Mọi thứ sẽ đến vào thời điểm thích hợp. Điều bạn cần làm là: Hãy kiên nhẫn.

3. Người ta cho rằng sống một mình thì rất cô đơn, nhưng tôi lại không nghĩ thế. Ở cạnh những người không hiểu mình mới là cô độc nhất trên đời.

4. Đừng bao giờ lừa dối người khác! Bởi vì những người mà bạn lừa dối được, đều là những người tin tưởng bạn. Và niềm tin một khi đã mất thì không bao giờ quay lại như lúc ban đầu!

5. Quen biết một người là do duyên phận. Hiểu được một người là do kiên trì. Chinh phục được một người dựa vào trí tuệ. Có thể ở bên nhau dài lâu hay không thì phải dựa vào sự bao dung.

6. Đừng phụ người đã từng giúp đỡ bạn. Đừng hận người đã từng yêu bạn. Đừng lừa dối người luôn tin tưởng bạn.

7. Muốn thương nhau thì phải hiểu nhau. Muốn hiểu nhau thì phải tin tưởng nhau. Muốn tin tưởng nhau thì phải thật lòng với nhau.

8. Trước khi trả lời, hãy lắng nghe. Trước khi hành động, hãy suy nghĩ. Trước khi quở trách, hãy đồng cảm. Trước khi bỏ cuộc, hãy thử lại. Trước khi cầu nguyện, hãy tha thứ.

9. Nếu như có người vì một điểm tốt của bạn mà tha thứ cho tất cả những điểm không tốt, thì hãy TRÂN TRỌNG họ. Bởi vì có thể mọi người sẽ chỉ vì một điểm xấu của bạn mà quên mất bạn cũng có những điểm tốt vô cùng!

1 comment:

Powered by Blogger.